Diệp Tri Thu đi vào đại sảnh, nghĩ ngợi một lúc rồi dừng bước. Đứng trước cửalớn nhìn chiếc xe Cayenne khởi động chuyển bánh, cô hơi choáng váng, không biếtlà do hơi men phát tác hay do nụ hôn vội vàng ấy. Nhưng quả thật, cảm giác đócũng không đến nỗi nào. Cô lắc đầu, quyết định không nghĩ ngợi lung tung nữa,ngủ một giấc là đúng đắn nhất. Cô ngáp một cái, đi đến ấn nút cầu thang máy,bỗng phía sau có tiếng gọi: “Thu Thu”.
Cô ngạc nhiên quay đầu lại, thấytrên chiếc sofa ở góc đại sảnh có người đứng lên, phía đó ánh sáng mờ mờ nhưngvừa nhìn, cô đã nhận ra ngay đó là Phạm An Dân. Anh ta khom người dụi điếu thuốcvào gạt tàn rồi đi đến phía cô.
“Anh đến đây làm gì?” Diệp Tri Thu caumày nhìn anh ta. Nhìn nét mặt anh ta có vẻ thất vọng, mái tóc bù xù, trong mắtcó những tia đỏ.
“Chúng ta tìm chỗ nào nói chuyện đi. Thu Thu, anh muốnnói chuyện với em.”
Diệp Tri Thu gượng cười: “Còn gì để nói nữa đây? Mongrằng anh đừng vì chuyện ban sáng bạn gái anh thị uy với tôi mà đến xin lỗi. Tôikhông thích cảnh ấy nhưng cũng bỏ qua. Tuần sau tranh thủ đến ngân hàng làm nốtthủ tục, sau này các người muốn tìm tôi ra oai cũng không có cơ hộiđâu”.
“Thực sự anh đến để xin lỗi em, nhưng ngồi ở đây hai tiếng đồng hồmà không đủ dũng khí để gọi điện cho em. Anh đã xin lỗi em quá nhiều và em cũngđã nói câu ’Thôi được rồi, được rồi’ ấy rất nhiều lần rồi. Anh nghĩ, chẳng lẽtất cả đã hết thật rồi sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tinh-yeu-den-lan-nua/106776/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.