- Em ra ngoài trược đi..._ Nó nói- Dạ vâng...._ Tiểu Mai đáp
' Cạch' Tiểu Mai đóng cửa....
Để lại sự tĩnh lặng cho căn phòng....
Lạch tạch.... Tiếng nước mắt không ngừng rơi....
- Ba ak.... Tại sao chứ? Tạ sao người lại có thể đối sử với con như vậy....? Huhu....
Nó khóc.... Từng giọt lệ không ngừng tuôn rơi.... Nó tuyệt vọng.... Thất vọng đến tột cùng.....
________
Sáng hôm sau....
- MUN......._ Tiếng la thất thanh của Mary...
- Có chuyện gì vậy???_ Ryan chạy vào hỏi
- Mun.... Mun nó... Huhu.... _ Mary nói
- Nó làm sao???_ Kun từ đâu chạy vào
- Kun ak!!!! Mun nó.... Nó bị mất tích rùi.... Huhu...
' ĐOÀNG... ĐOÀNG.... ĐOÀNG'
Như tiếng sét ngang tai..... Nó bàng hoàng... Người mà nó đã từng hứa sẽ bảo vệ bằng cả tính mạng.... Giờ đang ở đâu???
- Tại sao????_ Nó nói trong vô vọng....
Từng giọt lệ không ngưn tuôn rơi... Nó sai rùi... Nó thực sự đã sai... Phải chăng nó quá ích kỷ...
- Kun ak!!! _ Ran nói... Anh định đến an ủi nó nhưng.....
- Không sao.... Không phải là nỗi do em.... Là do ông ấy.... Không phải em..._ Hyo nói
- Anh Hyo????_ Nó ngạc nhiên
- Ông ta??? Là ai???_ Mary nói
- Là....._ Hyo ngập ngừng....
- Tối nay......_ Nó nói
- Bắt đầu sao??? Nhưng bây giờ em..... _ Hyo nói....
- Không sao... Tối mọi người có mặt đầy đủ tại khu nhà XYZ tới đó em sẽ triển khai tiếp....
Nói rùi nó bỏ đi... Tâm trạng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-than-la-ac-quy/2087343/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.