Hiên Viên Triệt đi vào trong phòng, Thiển Thiển nhìn hắn một cái, liền xoay người phải đi vào nội đường, Hiên Viên Triệt một phen kéo Thiển Thiển lại, ôm nàng, đem mặt nàng vùi vào trước ngực mình, ôn nhu nói: “ Muội vẫn còn giận ta sao?”
Thiển Thiển không hé răng, nhưng cũng không giãy dụa.
Hiên Viên Triệt không có lại giải thích cái gì, chỉ có than thở.
Cứ như vậy qua hồi lâu, Thiển Thiển rốt cục mở miệng nói chuyện: “Ta biết huynh cũng thật khó xử, đó là thân biểu muội của huynh, nói vậy huynh cũng đặc biệt thương tâm đi!”
Hiên Viên Triệt buông ôm chặt Thiển Thiển, hai tay kìm bờ vai nàng, để con ngươi nàng đối với chính mình, trong ánh mắt Hiên Viên Triệt tràn ngập cảm động: “Thiển Thiển...... Cũng là muội hiểu biết ta nhất.”
Thiển Thiển một lần nữa ôm Hiên Viên Triệt: “Thật hy vọng có một ngày chúng ta không cần qua những ngày đánh đánh giết giết như vậy, thiên hạ thái bình, thật tốt biết bao nhiêu?”
“Thiển Thiển, ngày nào đó nhất định sẽ đến, cho dù không thể đến, ta cũng sẽ sáng tạo ra cho muội!”
Thiển Thiển cảm động ôm Hiên Viên Triệt, trong lòng tràn ngập hạnh phúc --
Hiên Viên Triệt hỏi: “Đúng rồi, hai cái tiểu thư muội kia của muội thế nào không có thấy? Lúc này đây các nàng nhưng là vì Đông Nghi lập hạ công lớn, ta muốn tưởng thưởng các nàng thật tốt.”
Thiển Thiển cười nói: “Không cần, các nàng muốn nhàn tản, nhưng là sẽ không nhận phong thưởng gì cả, ngày thành phá, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-tai-hacker-xuyen-qua/2006522/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.