Bệnh Viện.
Bạch Vũ ngồi bên cạnh giường bệnh của Tiểu Anh, từ lúc được cứu ra đến giờ cũng đã 5 ngày nhưng Tiểu Anh vẫn chưa tỉnh. Ngày nào Bạch Vũ cũng ở bên cạnh, anh chỉ sợ em gái khó khăn lắm mới tìm thấy này sẽ lại biến mất. Tay Tiểu Anh bông cử động nhẹ, Bạch Vũ thấy vậy thì vội gọi bác sĩ đến. Sau một hồi kiểm tra thì cuối cùng Tiểu Anh cũng tỉnh lại. Cô hoảng hốt khi nhìn thấy Bạch Vũ, cứ nghĩ rằng bản thân đã bị bắt lại. Chưa kịp kiểu chuyện gì đang xảy ra thì cô bị Bạch Vũ ôm trầm lấy.
- Cuối cùng em cũng tỉnh rồi, xin lỗi vì đã tìm ra em muộn như vậy.
- Anh đang nói gì vậy?
Bạch Vũ kéo tay áo lên để cho Tiểu Anh thấy hình xăm.
- Sao anh lại có nó?
- Anh là anh trai của em.
- Gì cơ?
- Đây là sự thật, cảm ơn em vì vẫn còn sống.
- Anh bị điên à. Tôi không có anh trai.
- Anh đã làm xét nghiệm ADN, thật sự em là em gái anh. Anh không biết đã xảy ra chuyện gì với em trong thơi gian qua. Nhưng từ giờ anh sẽ bảo vệ em.
Bạch Vũ đưa kết quả xét nghiệm cho Tiểu Anh, cô cầm lấy tờ kết quả rồi trầm ngâm một lúc.
- Tôi thấy hơi mệt rồi.
- Vậy em nằm nghỉ đi.
Bạch Vũ đi ra ngoài, lúc này nhóm Long Hách cũng đến. Long Kỳ chạy đến trước mặt Bạch Vũ.
- Tại sao anh lại để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-nga-roi-nuoc-mat/3414997/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.