Tập đoàn Lâm Thị.
Phong Đình đang chăm chú làm việc thì nghe có tiếng ngõ cửa, anh chưa kịp lên tiếng thì cánh cửa đã mở ra. Ánh Cẩm trên tay cầm theo hộp cơm vui vẻ bước vào.
- Lâm tổng, không biết ngài có thể dành chút thời gian ăn bữa trưa với tôi được không ạ.
- Ừm! Mặc dù có hơi bận, nhưng miễn cưỡng vẫn sắp xếp được.
- Vậy thì mời ngài mau lại ăn đi ạ.
Phong Đình cười vui vẻ đi lại ghế ngồi.
- Hôm nay lại mang cơm qua cho anh mà không báo trước vậy?
- Lâu rồi em không ăn cùng anh, với lại hôm nay em trổ tài nấu nướng muốn để anh làm chuột bạch.
- Em không cần ác với anh thế chứ.
- Haha ngoài anh ra em cũng chưa có ứng cử viên nào tốt hơn cho vị trí này, nào mau thử đi.
Ánh Cẩm vừa nói vừa mở hộp đồ ăn, nhẹ nhàng gắp một miếng đưa lên miệng Phong Đình.
- Hừm, ngon nha. Không nghĩ là em lại có thể nấu ăn ngon như này.
- Anh đang coi thường em à, Hạ Ánh Cẩm này có gì mà em không làm được chứ.
- Cũng đúng, đến cả việc quấy nhiễu bố anh làm việc đến mức cả cái công ty này còn nghĩ em cả con gái ruột của bố anh mà.
- Haha! Nhớ khi còn nhỏ, mỗi lần bị anh bắt nạt hay có chuyện gì buồn em đều khóc lóc mách với bố Lâm. Mà mỗi lần như vậy bố Lâm đều cho người đến đón em qua đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-thien-nga-roi-nuoc-mat/3414995/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.