“Quý Ngôn! Quý Ngôn!”
Là ai… đang gọi tên mình?
Giọng nghe quen quá.
Quý Ngôn từ từ mở mắt ra, trông thấy hai người mang vẻ mặt kinh hoảng trước mặt, mà anh lúc này đang được một người trong đó ôm lấy. Đôi mắt người nọ đỏ bừng, vòng tay ôm rất chặt, liên tục gọi tên mình, như thể sợ mình biến mất vậy.
Hoảng hốt một lúc, Quý Ngôn rốt cuộc mới nhớ ra, người đang ôm mình chính là Tần Vị.
Mà người đứng cạnh Tần Vị, đang nhíu mày lo lắng nhìn mình chính là Quý Trạch, em trai anh.
Quý Ngôn hơi lắc đầu một cái, chỉ cảm thấy ý thức mơ mơ hồ hồ, sau đó anh nhận ra mình đang nằm dưới sàn phòng khách.
Anh nhớ vừa rồi mình đang dạy Tần Vị vẽ tranh, dạy được một lúc thì hình như anh đột nhiên hôn mê, sau đó không nhớ gì cả.
Đây cũng là chuyện thường gặp, chỉ không ngờ lần này lại xảy ra đúng lúc anh xuất hiện trước mặt Tần Vị và Quý Trạch.
“Tôi không sao, chỉ hôn mê một chút mà thôi.” Quý Ngôn khẽ nói, sau đó nhìn về phía bàn vẽ, trình độ vẽ tranh Tần Vị quả nhiên rất tệ, chắc hẳn anh hôn mê cũng không lâu lắm.
“Quý Ngôn…” Tần Vị run lên, vẻ mặt căng thẳng lo sợ. Hắn nhìn Quý Ngôn, tựa như gặp phải chuyện gì khiến hắn vô cùng sợ hãi vậy, lực tay ôm Quý Ngôn cũng bất giác mạnh hơn: “Đã qua một ngày.”
Thân hình Quý Ngôn run mạnh, đôi mắt nhìn Tần Vị bỗng nhiên trợn to. Anh cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-khong-con-anh-sang-toi-da-chet-roi/2475936/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.