Trời càng ngày càng lạnh. Đã qua cuối thu, trời về đêm cũng trở nên lạnh thấu xương.
Nếu như là anh trai, có lẽ anh ấy còn không muốn ra khỏi nhà luôn nhỉ.
Quý Trạch bước xuống xe. Đứng giữa gió lạnh, cậu ta không khỏi nghĩ vậy, sau đó lại tự nở một nụ cười trào phúng.
Lúc vào thang máy, chuông điện thoại của Quý Trạch vang lên. Quý Trạch vừa bước ra khỏi thang máy vừa nhận điện thoại của Tương Phàm.
“Quý Trạch, cậu biết không! Không ngờ hôm nay Tần Vị lại đi làm!”
“Ừm.” Quý Trạch khẽ nói. Đúng là chuyện này cũng khiến Quý Trạch cảm thấy không thể nào tưởng tượng, nhưng theo thói quen, Quý Trạch không thể hiện ra. Quyển album kia có lẽ đã được gửi đến nhà Tần Vị từ tối hôm qua, không ngờ hôm nay Tần Vị lại có thể đi làm bình thường trở lại. Bình thường như vậy… mới là điều không bình thường nhất.
“Ây! Sao cậu chẳng có chút ngạc nhiên nào thế!”
Tương Phàm không nhận được câu trả lời như đã đoán trước, giọng nói có vẻ ủ rũ thất vọng.
“Quý Trạch, anh chuẩn bị trở về… Còn cậu?”
“Tôi sẽ ở lại.” Quý Trạch không hề do dự, lập tức trả lời Tương Phàm. Quý Trạch cũng không giải thích gì thêm về lý do mình quyết định ở lại nơi này. Cậu ta vẫn luôn lạnh lùng ung dung như thế, mỗi bước đi của cậu ta dường như đều được suy nghĩ kỹ càng rồi mới quyết định. Chỉ cần cậu ta quyết định, không ai có thể lay chuyển được.
“Là… vì Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-khong-con-anh-sang-toi-da-chet-roi/2475904/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.