Thẩm Đình Thiên lại đến ở nhờ nhà Tần Vị. Lần này không phải là Nguỵ Nguy bị bắt đi xem mặt, mà là Thẩm Đình Thiên bị người nhà lôi ra ngoài ăn, quay đi quay lại đã thấy cha mẹ dắt một cô nàng xinh đẹp đến, chưa kịp làm gì đã bị vội vàng giới thiệu cho nhau, mà trùng hợp chết tiệt chính là gặp được Nguỵ Nguy cũng đến đây dùng bữa.
Ngay sau đó, Thẩm Đình Thiên lấy cớ đi vệ sinh rồi lập tức trốn khỏi nhà hàng, hiện giờ nhà cũng chẳng dám về.
“Lần trước cậu trốn ở đây đã bị bắt về, thế mà cậu còn dám trốn ở đây nữa?” Tần Vị đã hoàn toàn không biết làm gì với của nợ này.
“Lần trước Nguỵ Nguy đã đến đây bắt tôi, lần này chắc chắn sẽ không nghĩ ra tôi vẫn trốn ở đây!” Thẩm Đình Thiên rất chi là tự tin, trong lòng còn tự khen mình quá sáng suốt.
Miệng Tần Vị giật giật, không nói gì. Hắn đã chẳng buồn đáp lời với Thẩm Đình Thiên. Với cái bộ não thiếu nếp nhăn này của Thẩm Đình Thiên, Nguỵ Nguy không cần nghĩ cũng biết Thẩm Đình Thiên nhất định là lại chạy đến nhà hắn.
“Này, Tần Vị, cậu bảo tôi nên làm sao bây giờ?” Thẩm Đình Thiên rốt cuộc không nén nổi nhàm chán mà lăn lộn trên ghế sô pha, sau đó phiền muộn nhìn Tần Vị. Thẩm Đình Thiên bày tỏ giờ thì cậu ta đã thực sự hiểu được nỗi đau khổ của Nguỵ Nguy khi bị ép đi xem mặt, thế nhưng cậu ta chỉ sợ lúc này lại đến lượt Nguỵ Nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-the-gioi-khong-con-anh-sang-toi-da-chet-roi/2475860/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.