Không khí trong thị trấn di động khác hẳn so với một căn cứ chính thức. Nó huyên náo hơn, buông thả hơn, mà cũng trần trụi du͙© vọиɠ hơn. Một trong những thú vui tiêu khiển lâu đời nhất mà cũng là bền vững nhất, chính là con người.
Ở nơi thế này, có thể thấy được tất cả những mặt tối trong nhân cách cũng như trong tận thế mà ở những căn cứ lớn không thể thấy được. Mà, ý nghĩa tồn tại của nơi này vốn dĩ chính là vì như thế.
Vừa vào trong thị trấn, đập vào mắt bọn họ là căn nhà đơn giản có mái che và bức tường bằng lưới thép. Lưới thép to nhỏ không bằng nhau, hình dạng và thiết kế cũng khác. Điểm chung duy nhất của chúng là, bên trong đều có ít nhất một người.
Bọn họ hoặc đứng hoặc ngồi hoặc nằm, cố gắng phô bày ra dáng vẻ quyến rũ nhất của mình. Quần áo trên người mặc mà giống như không mặc, có người thậm chí còn không mặc gì luôn. Có lồng chỉ có một người, vậy người đó chắc chắn là chiêu bài đang được săn đón ở thị trấn này. Thế nhưng cũng có lồng nhốt một đống người, vậy thì là hàng giảm giá, đồng giá có thể tự chọn.
Ngoài ra, nơi này còn tổ chức các hình thức quyết đấu sinh tử, người đấu người, người đấu thú, thú đấu thú đều có đủ cả. Cuối cùng, chắc chắn không thể thiếu, đó chính là mua bán con người, giống như nô ɭệ của thời phong kiến vậy.
Đây không phải là lần đầu tiên Sử Nhã tới nơi như thế này, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tan-the-giang-lam/3120631/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.