Dù sao, bản thân tính cách của Sử Nhã đã khó nắm bắt rồi, lại cũng vẫn luôn cười tủm tỉm mọi lúc mọi nơi, giống như mãi mãi không có không vui vậy. Vậy nên trong lúc nhất thời cũng không ai phát hiện có gì không phải.
Cũng chỉ có Chung Sử Bân ngồi bên cạnh Sử Nhã là vừa lúc thấy được. Cậu cảm thấy mẹ mình càng ngày càng kì quái, chỉ cười thôi cũng có thể trở nên quái dị như vậy, nếu để cậu miêu tả mẹ mình lúc này.
Vậy chắc chắn sẽ là bà thím chuyên bắt cóc trẻ con mới có thể thích hợp.Tất nhiên, với vẻ ngoài ngốc bạch ngọt như bây giờ của Sử Nhã. Cho dù cô có học theo nụ cười của nhân vật phản diện trong phim truyền hình lúc 8 giờ.
Thì người ngoài nhìn vào cũng chỉ có thể cảm thán mấy tiếng dễ thương quá linh tinh thôi. Ngoài chuyện đó ra, một đường đi tới cũng coi như là thuận lợi, không có gì bất ngờ xảy ra.
Bởi vì căn cứ rất to, hơn nữa đường xá cũng đều là mới xây, chưa được hoàn thiện lắm, vậy nên bọn họ cũng mất chút thời gian mới đến được văn phòng nhà đất.
Văn phòng nhà đất trong căn cứ có rất nhiều, thế nhưng bởi vì đây là lần đầu tiên bọn họ đi thuê nhà. Vậy nên ông lão quyết định đưa bọn họ tới một văn phòng có danh tiếng không tồi, như vậy có thể an tâm hơn một chút.
Bởi vì Chung Khải yêu cầu số lượng nhà tương đối nhiều, hơn nữa yêu cầu cũng tương đối cao, lại ra tay hào phóng, thế nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tan-the-giang-lam/1047309/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.