Lần đầu tiên nhìn thấy đồng loại, phản ứng của Sử Nhã chỉ có một: "đồ ăn tự mình tìm tới" hưng phấn.jpg.
Cũng chịu thôi, ai bảo đối phương vừa yếu hơn cô lại vừa thơm như vậy, chỉ nghe mùi thôi đã biết ăn đặc biệt ngon. Mà có vẻ như người đối diện cũng phát hiện ra điều này, hắn sắc mặt khó coi, vô cùng quyết đoán không ham chiến, lập tức lao về phía ngược lại, chẳng mấy chốc đã mất hút.
Sử Nhã thấy hắn chạy rồi thì ủ rũ quay lại bờ hồ. Những người khác thấy cô không cao hứng liền vội vàng hỏi thăm. Sử Nhã buồn bực một chút rồi nói:
- Đồ ăn tự mình tìm tới cửa lại chạy mất rồi.
Mọi người nghe vậy thì cũng không để ý nữa. Có thể bị Sử Nhã coi là đồ ăn, tự nhiên là yếu hơn cô. Hơn nữa tên kia cũng là bị doạ sợ nên mới chạy, tự nhiên là không đáng lưu ý.
Còn về Sử Nhã, tính cô hay quên lại vô cùng lạc quan, chẳng mấy chốc là bình thường trở lại thôi. Quả đúng như mọi người dự liệu, Sử Nhã không bao lâu sau đã ném việc kia ra sau đầu, lại vui vẻ đi bắt gà.
Bữa trưa của nhóm Sử Nhã cũng là ở bên bờ hồ luôn. Bọn họ lại bắt thêm mấy con cá biến dị lên nướng cùng gà, ăn đến vô cùng vui vẻ. Chẳng qua, bởi vì vẫn là bên ngoài, vậy nên bọn họ cũng không dám quá mức, vẫn dư ra một phần lực chú ý động tĩnh xung quanh.
Bên này vui vẻ dùng bữa, thế nhưng bên phía đồng loại bin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tan-the-giang-lam/1047290/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.