[20]
Hứa Trì vừa về chỗ ngồi thì thằng bạn cùng phòng ghé qua hỏi, “Mày quen Đường Nghiễn Chi à?”
“Không quen.”
“Không quen mà sao lại…” Thằng bạn ậm ừ rồi huơ tay múa chân một hồi mới nhả được ra cái từ miêu tả hợp lý, “thân mật với người ta như thế? Còn…còn sờ đầu nữa chứ.”
Hứa Trì nghĩ bụng, ông hỏi tôi thì tôi biết hỏi ai, sao tôi biết vì cớ gì mà người ta lại sờ đầu tôi chứ?
“Không quen thật, hôm nay mới gặp nhau lần đầu.”
Trí tưởng tượng của thằng bạn vô cùng phong phú, nó nghe thế bèn làm vẻ sợ hãi, “Chẳng nhẽ cái thằng đấy…”
Tâm trí Hứa Trì vẫn văng vẳng lời Đường Nghiễn Chi nói với mình ban nãy, cậu tạm quên đi ánh nhìn tò mò của mọi người, trong lòng chỉ mải căm giận cái tên Đường Nghiễn Chi đó, tại cái gã đó hành xử như thế trước bao nhiêu con mắt, nên cậu mới bị thành tiêu điểm. Nghe thằng bạn ngập ngừng, Hứa Trì hỏi lại, “Chẳng nhẽ cái gì?”
“Chẳng nhẽ là thích mày?”
Hứa Trì vỗ độp vào đầu thằng bạn một cái, “Đầu óc không bình thường thì uống thuốc đi, đừng có làm khổ người khác.”
“Tao nói thật mà.” Thằng bạn cười đê tiện, “Mày xem đó! Mày vừa ngồi chưa ấm chỗ mà người ta đã liếc qua không biết bao lần rồi!”
“Trì Tiểu Khả à, tao bảo này…”
“Tôi không nghe.”
Thằng bạn không thèm để tâm tới thái độ chống cự của Hứa Trì, cứ thế nói tiếp, “Tao bảo này, thế giới ngoài kia nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tac-gia-truyen-bi-gap-tac-gia-truyen-ngot/2893529/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.