[18]
Ở phía đầu bên kia.
Màn hình máy tính của Đường Nghiễn Chi vẫn còn hiện đoạn nói chuyện của anh và Đình Đình.
Đình Đình: Hai đứa kia đúng là làm tui phát điên!! Cái thứ gì không biết!!
Đường Đường: Bình luận biến mất rồi.
Đình Đình: Gì cơ?
Đường Đường: Thím F5 đi, bình luận của hai người kia với của tụi mình đều biến mất rồi.
Đình Đình: Ôi cái đệch!! Thật này!! Sao thế nhỉ?!!
Đường Đường: Chắc Cộc Cộc nhờ biên tập viên xóa đấy.
Đình Đình: Sao anh ấy làm thế…
Đường Đường: Nếu thím dồn hết tâm sức để làm một chiếc bánh ngọt, nhưng đột nhiên lại bị người khác vẩy đồ bẩn lên, thím sẽ thế nào?
Đình Đình: Tui giết đứa khốn nạn đó!!
Đường Đường: Nói cái gì thực tế ấy.
Đình Đình: Sẽ rất giận, cũng rất đau lòng…
Đường Đường: Giận dữ, rồi đau lòng đều là những cảm xúc hiển nhiên, nhưng những cảm xúc ấy không thể thay đổi được sự thật rằng chiếc bánh đã bị bẩn.
Đình Đình: Thế phải làm sao giờ?
Đường Đường: Cắt vị trí dính bẩn đi.
Đình Đình: [gào khóc.jpg] Cái lũ khốn nạn kia chứ, click vào rồi thấy không hay thì out ra không được à, sao còn phải để lại mấy lời làm người ta khó chịu như vậy? Bắt nạt người không nổi như Cộc Cộc chắc [khóc.jpg]
Đường Đường: [xoa đầu.jpg] Thời buổi này có loại độc giả sĩ diện như thế, tác giả viết không hợp ý một chút thôi là ụp cho người ta cái mác “đạo đức có vấn đề”. Lấy ví dụ như truyện bi kịch đi, giờ tác giả viết bi kịch kiểu truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-tac-gia-truyen-bi-gap-tac-gia-truyen-ngot/2893527/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.