Trong lúc đợi Nguyên Sơn đi tắm thì Huyền Vũ cũng tranh thủ nấu cháo cho anh. Vừa làm đồ ăn vừa tranh thủ gọi báo cho Như Viên biết tình hình. Cô ấy nói:
– -Vậy là tốt rồi, anh ấy chỉ giỏi nhất là làm người khác lo lắng thôi.
Lúc này Huyền Vũ mới có tâm trạng nói chuyện của Hạ Đình.
– Mà này, sau này gặp Hạ Đình, cậu đừng để tâm tới làm gì, đừng vì mình mà cãi nhau với cô ấy, nhịn chút đi. Thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện.
– Cậu nhịn cô ta làm gì? Rõ ràng cô ta đang diễu võ dương oai trước mặt chúng ta, mình không nhịn, muốn giành thì giành, ai sợ cô ta chứ? Nếu ngày hôm ấy anh họ mở tấm thiệp xanh dương kia ra thì không chừng giờ này cô ta cũng không có đất thể hiện rồi. Chỉ trách cậu quá nhát gan, nói một hai lời là xong ngay mà. Sao cứ phải chần chừ làm gì, còn biết người ta không đọc thư tình nên mới lấy can đảm bỏ một tấm vào đó. Cậu suy nghĩ bá đạo thật đó Huyền Vũ.
Bất thình lình Nguyên Sơn xuất hiện:
– Em nói chuyện với ai thế?
Huyền Vũ sợ anh nghe được câu chuyện của bọn họ nên vội tạm biệt Như Viên, hành động cứ như vợ nói chuyện với tình nhân để chồng bắt quả tang vậy, thật làm người ta tò mò muốn biết.
– À… à là Như Viên thôi.
– Nói chuyện với Như Viên thì có gì mà em phải giấu giếm thế kia? Hay là em thông đồng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-yeu-nhau/2671292/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.