Diệp Tri Ngã không thể xác định được rõ ràng sự việcxảy ra trong buổi tối ngày hôm qua rốt cuộc là thực hay là ảo. Khi cô vừa tỉnhdậy, mở to mắt và nhảy xuống giường ngủ, bước nhanh đến cánh cửa phòng ngủ vàmở toang ra, Phí Văn Kiệt đang đứng ngay đó, đã mở hé cánh cửa bên ngoài từ baogiờ.
“Anh Văn Kiệt…”, Diệp Tri Ngã rạng ngời ánh mắt, lộ rõsắc thái xen lẫn không biết là bi thương hay là vui mừng, “Thật sự là anh sao…”
Trong ánh mắt Phí Văn Kiệt không có lấy một chútthương cảm hay đồng tình gì cả, anh nhìn cô nghiêm nghị một hồi rất lâu rồigiọng đầy vẻ trầm ngâm: “Tối hôm qua em đã uống say rồi”.
Diệp Tri Ngã cười hoang mang lo lắng, khi cô tỉnh dậybộ dạng cô trông như thế nào vậy, còn bây giờ đây khi đang đứng trước Phí VănKiệt thì với bộ dạng gì đây. Không cần soi gương thì chắc chắn cũng có thể đoánngay ra được tư thế đầy nhếch nhác luộm thuộm của cô: “Anh đến tìm em, là… làcó việc gì không ạ?”
Phí Văn Kiệt nhấp một ngụm trà được đặt trên ghế sofa rồitrả lời cô: “Anh đến đưa thiếp mời cho em, tuần sau là ngày sinh nhật hai mươitư tuổi của Tiểu Mẫn, bọn anh chuẩn bị đính hôn vào buổi lễ tổ chức sinh nhậtcủa cô ấy”.
“Vậy sao”, Diệp Tri Ngã mỉm cười, hai hàng mi khôngngừng chớp liên tục, “Vậy thì em chúc mừng hai người trước…”
“Tiểu Mẫn nói cô ấy muốn đến gửi thiếp mời cho em, anhnghĩ rằng nên để anh tự đến đây mời em thì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-di-luot-qua-nhau/2703979/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.