Loại rượu Nhật Bản này giống như rượu gạo vậy, khiuống vào không có cảm giác gì, thế nhưng sau khi rượu đã ngấm vào cơ thể rồi,cảm giác say hơn hẳn rượu trắng. Để đến khi tỉnh giấc dậy chắc chắn sẽ càng cảmthấy đau đầu hơn. Hai bên thái dương của Diệp Tri Ngã đập nhanh tới tấp. Cônhấc chăn lên đắp vào đầu, xoa xoa mạnh hai vầng thái dương đang đau nhức dữdội, đầu được bao bọc chặt trong chiếc chăn cứ thế như muốn vỡ tung ra, giọngnói đầy uất ức khó chiụ thốt lên: “Đồ điên, để cho mình uống biết bao nhiêu làrượu như thế này cơ chứ…”
Bên cạnh có tiếng nói chậm rãi thốt lên hỏi vặn lại:“Nói ai thế? Ai là đồ điên?”
“Lại còn ai vào đây nữa…”
Diệp Tri Ngã ngay lập tức dừng lại, mở to mắt nhìn,đắp trên người cô lúc này đây… lại còn có cả chiếc gối nữa… những thứ này đềukhông phải thuộc về đồ đạc sở hữu trên chiếc giường của cô.
Nhưng mà tiếng nói ấy… chẳng lẽ cô đang ảo tưởngchăng? Lại còn nữa, đây là đâu? Cô thẫn thờ co mình lại trong chiếc chăn mộtlúc rất lâu, rồi từ từ thò đầu ra khỏi chăn. Căn phòng ngủ này cô không còn lạlẫm gì cho lắm, mở mắt ra là nhìn thấy Kiều Thận Ngôn luôn.
Kiều Thận Ngôn ngồi trong chiếc ghế sofa phía bênkhung cửa sổ trong phòng ngủ, mặc một chiếc áo phông giống như bộ đồ đi ngủvậy, trong tay cầm bản văn kiện chăm chú đọc, trước mặt có khay trà đặt cùngchiếc máy tính xách tay và một số giấy tờ văn thư khác nữa. Nhìn dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-di-luot-qua-nhau/2703976/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.