Kiều Mẫn Hàng sau đó có gọi điện thoại cho Diệp TriNgã rất nhiều lần, nhưng Diệp Tri Ngã đều ậm ừ từ chối khéo các lời mời của cô.Thế nhưng không biết là do ngây thơ chân thật hay là vì cảm thấy quá cô đơnbuồn bã nên lần nào gọi điện cho Diệp Tri Ngã cũng đều không nhận ra hàm ý lờinói của cô trong điện thoại, khiến cho Diệp Tri Ngã không biết nên làm thế nàođược nữa, nghĩ đi nghĩ lại, cách tốt nhất có thể làm được lúc này là thay đổimột số di động mới.
Khi Diệp Tri Ngã bắt đầu nghĩ đến việc có thật sự phảirời xa thành phố Ninh Huy này, bỏ lại công việc tốt đẹp tại đây, mỗi lần nghĩđến điều này là cô lại có cảm giác tiếc nuối vô cùng. Thế nhưng cô hiểu rất rõbản thân mình rằng, nếu như Phí Văn Kiệt thật sự muốn bắt cô rời khỏi nơi đâythì cô sẽ ngay lập tức khăn gói sắp xếp đồ đạc rời xa thành phố này luôn. Cáchđây năm năm, cái ngày mà cô nhẫn tâm từ chối lời thỉnh cầu tự đáy lòng của PhíVăn Kiệt dành cho cô là cô đã biết rõ rằng, bất luận đứng trên góc độ luật pháphay là xét về mặt đạo đức thì cô đều đáng bị kết tội, đáng để bị xử tù vô thờihạn. Cả đời này không còn bất cứ một cơ hội nào để có tư cách được đứng trướcmặt Phí Văn Kiệt nữa rồi.
Cho nên cô nhủ lòng mình rằng nên ngoan ngoãn biếtđiều mà tránh xa Phí Văn Kiệt. Không quan tâm là những người mang họ Phí, manghọ Kiều hay là mang họ gì đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-di-luot-qua-nhau/2703972/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.