Mở to mắt ra là một bầu trời đen kịt. Nhắm mắt lạicũng là cả một khung cảnh đen huyền. Thời gian dường như còn đang rất sớm, vẫncòn có thể tiếp tục nhắm mắt them một chút nữa, chưa phải vội vàng trở dậy làmgì.
Diệp Tri Ngã dụi đầu vào chiếc gối mềm mại, chuyển đổisang một tư thế khác thoải mái hơn. Trên đời này không có cảm giác nào hấp dẫnhơn là cảm giác được ngủ nướng. Thế nhưng chưa hấp dẫn nổi ba giây thì giốngnhư đang bị lửa đốt cháy đến tận chân nóng đến mức độ khiến cho cô bật ngaydậy, lâng lâng ngồi trên giường hồi tỉnh tinh thần được một chút xíu rồi chạyvội ra cửa sổ dùng sức vén rèm cửa sang một bên, bị ánh mặt trời chiếu rọithẳng vào mắt khiến cho hai mắt bị u mờ tối sầm lại.
Cô vội vàng quan sát thăm dò tứ phía xung quanh. Đâykhông phải là nhà của cô, cũng chẳng phải là nhà của họ Kiều. Nhìn ra khungcảnh bên ngoài cửa sổ, đưa mắt nhìn xuống phía dưới kia đâu đâu cũng đều là nócnhà cả. Cô rõ ràng là đang ở trên một tòa kiến trúc cao tầng. Đây là nơi nàovậy? Và điều quan trọng nhất nữa là… bây giờ là mấy giờ rồi?
Cô cúi xuống nhìn bộ quần áo mình đang mặc, vẫn là bộhôm qua cô đã mặc đi làm. Diệp Tri Ngã đi vào phía bên cạnh giường tìm đôi dépcủa mình. Đi dép xong liền mở ngay cánh cửa của căn phòng này. Bên ngoài là mộtphòng khách có diện tích rất rộng, được trang trí vừa hào hoa xa xỉ vừa rất cógu thẩm mỹ. Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-di-luot-qua-nhau/2703970/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.