Khi bố mẹ tôi bảo sắp về tới nhà thì thực sự đã nghe thấy tiếng hai anh chị lóc cóc từ đầu ngõ cơ, xách tới hai cái vali bự tổ bố tông cửa chính đánh uỳnh một cái rất khí thế.
“ Bố mẹ về rồi đây.”
Vừa đặt mông xuống, mẹ chưa kịp nghỉ ngơi đã lôi từ trong hòm xiểng ra mấy cái thứ lỉnh kỉnh.
“ Trời, mẹ mang cả gia tài đi đấy à?”
Đã biết là lần nào bố mẹ đi kiểu gì cũng xách ti tỉ những thứ linh tinh theo nhưng lần nào nhìn vào cái vali tôi cũng giật mình.
Mẹ nháy mắt. “ Thế này nhằm nhò gì? Mẹ còn định mang ti vi, tủ lạnh, máy giặt theo nữa cơ.”
Tôi mệt, không thèm hỏi nữa bèn giục bố mẹ đi tắm nhanh nhanh rồi còn ăn cơm.
Lâu lắm rồi cả nhà mới có ngồi quây quần ăn cơm đông đủ như này.
“ Chà, đợt này con lớn tiến bộ ghê ha, điểm Toán cao hơn trước nhiều rồi.”
Tôi sung sướng gật đầu. Tất nhiên là phải tốt rồi, trời không bao giờ phụ người chăm chỉ hết á.
“ Thằng bé thì điểm cao khỏi nói rồi. Bạn gái khỏe không? ”
Thề là chưa đứa nào hé răng với mẹ về chuyện Bảo An có bạn gái nhé. Bằng chứng là hai con mắt nó đang mở to tới mức sắp rớt xuống tô canh rồi kìa.
Bảo An nghẹn. Tôi phải chạy đi lấy cho nó cốc nước, mãi lúc lâu sau mới nghiêm túc nhìn mẹ.
“ Dạ vẫn tốt. Con đảm bảo sẽ không ảnh hưởng tới học hành đâu mẹ, mẹ đừng cấm nha mẹ?”
Tôi vội hùa theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800218/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.