Nghe nói ngay chiều hôm đó chàng ta chạy một mạch tới nhà người ta, năn nỉ ỉ ôi mãi mới gặp được công chúa. Ngay lập tức bày tỏ lòng mình, cầu hôn.. à nhầm tỏ tình với công chúa. Mọi chuyện thế nào chắc các bạn cũng đoán được, tất nhiên là Cà Chua gật đầu cái rụp. Nỡm ạ, nó lại chẳng sướng phát rồ lên ý.
Người có công nhất trong chuyện ghép tụi nó thành cặp – là tôi – đang chờ đợi một lời cảm ơn chân thành với quà cáp cảm tạ, thế nhưng...
Tối hôm đó, Cà Chua và tôi buôn dưa lê những 2 tiếng, nhưng đa phần chỉ mình nó nói. Nó nói khá nhiều nên tôi chỉ tỉnh lược lại nội dung cuộc nói chuyện lại như sau: 1 tiếng đầu nó dành để lè nhè về cái chuyện tôi không giữ được mồm miệng, những chuyện quan trọng đều bị cái tôi phun ra hết, rằng tôi là đứa bạn tồi. Cho xin đi, tao mà không nói thì tụi bay còn định chờ đến lúc nào mới nói thổ lộ với nhau nữa hả hai đứa đầu đất? Còn 1 tiếng còn lại, nó thao thao bất tuyệt về hôm nay Củ Cải đã trông soái thế nào khi tỏ tình, khung cảnh lúc đó ra sao, vân vân và mây mây mà não cá vàng của tôi thì không thể lưu trữ hết.
Một lúc sau lại tới Củ Cải tổng sỉ vả tôi vì cái tội biết mà không chịu hé nửa lời, làm cản trở tình cảm đôi lứa.
Ok, tôi hết lời để nói về hai đứa bạn thân bạc bẽo này rồi.
Chưa hết, tới sáng hôm sau khi cả ba đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ta-17/1800196/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.