Hạ Lan Vi vui vẻ bước đến bên cạnh Hi Loan, đôi mắt sáng đến kinh người, hỏi: "Sư phụ, sao bây giờ người lại rảnh tới tìm con?"
Hiện tại, tiên thí đại hội sắp bắt đầu, sư phụ lúc này đáng lẽ phải ở hội trường mới đúng.
Hi Loan xoa đầu nàng, cười nhắc nhở: "Vi sư tới tìm con căn dặn, lúc hội trường đông người nhớ đừng nên chạy lung tung."
Hạ Lan Vi gật gật đầu, Sở Minh ở bên cạnh chê cười, nói: "Sư thúc, sư muội bao nhiêu tuổi rồi, còn có thể đi lạc sao?"
Hạ Lan Vi trừng mắt trừng hắn, Hi Loan cười đáp trả: "Nhiều người có chút hỗn loạn, vẫn là nên cẩn thận một chút."
Sở Minh gãi đầu, lúng ta lúng túng gật đầu: "Cũng đúng."
Trên hội trường tiên thí đại hội, các môn phái lớn và những người bình thường đều xếp hàng theo thứ tự; trên đài cao, Tạ Minh Trác khoanh tay đứng im, quan sát những thiếu niên môn sinh dưới đài, thở dài: "Thật là lo lắng thay cho những người hậu bối này."
Nguyên Thành Liệt ngồi trước án kỉ, cười cười không nói, mấy vị trưởng bối của những môn phái trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói tiếp như thế nào, ngược lại Túc Hòa ngồi ngay ngắn, có vài phần phong lưu lãng tử, mắt hơi thu liễm, nói: "Hậu bối tiềm năng như vậy, nhưng sợ không theo kịp gia chủ Tạ gia càng già càng dẻo dai kia."
Tuy nói là khen, nhưng nghe thế nào cũng không giống như lời mỉa mai?
Túc Thật Kiếm Diễn tông quái dị cười, "Túc Hòa đạo quân nói rất đúng, nhưng mà Túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-su-phu-hac-hoa/1719397/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.