Mấy người Hạ Lan Vi trở về khách điếm, trên đường ngọn đèn dầu thưa thớt, không ít người đã đi vào giấc ngủ. Thấy Lạc Thủy vẫn còn ở đại sảnh chờ, nàng tiến đến hỏi: "Cô Cô Gà đã tốt hơn chưa?"
Hôm nay Cô Cô Gà luôn nói không thoải mái. Khi bọn họ đi tham gia tiệc tối, Cô Cô Gà vẫn đang ngủ ở trên giường đến khi trời tối cũng không biết.
Lạc Thủy đáp: "Tiểu công tử còn đang ngủ, trước mắt không có gì đáng ngại."
Nàng gật đầu, vội vàng lên lầu hướng đến phòng của Cô Cô Gà. Đẩy cửa phòng ra, quả nhiên thấy Cô Cô Gà an tĩnh nằm ngủ, sắc mặt có chút tái nhợt.
Nàng duỗi tay kiểm tra mạch đập, phát hiện cũng không có gì dị thường. Chỉ là nhìn sắc mặt của Cô Cô Gà, dường như không đơn giản như vậy.
Nếu Vân Hoàn sư thúc ở chỗ này thì tốt rồi, nói không chừng thúc ấy còn có biện pháp.
Nàng lấy trong không gian ra một ít nước linh tuyền, từng ngụm từng ngụm đút xuống cho hắn. Đút được một nửa, Cô Cô Gà mơ mơ màng màng mở to mắt, sau khi nhìn thấy rõ người đến thì yếu ớt kêu một tiếng: "A Lan."
Nàng sờ đầu Cô Cô Gà, ôn nhu hỏi: "Có chỗ nào không thoải mái không?"
Cô Cô Gà lắc đầu, nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo nàng, dáng vẻ vô cùng ỷ lại trả lời: "Chỉ là có chút sợ."
Nói qua nói lại một hồi rồi mơ mơ màng màng ngủ mất.
Hạ Lan Vi vô cùng lo lắng, nghe thấy phía sau truyền đến tiếng bước chân quay lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-su-phu-hac-hoa/1719396/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.