Nghe nói hoàng thượng triệu kiến nàng, Lục Ninh Nhã vội vàng lau nước mắt, bày ra bộ dạng tươi cười đến chỗ Tần Nghiêu Huyền.
Mấy ngày nay bị Lục Thiên Hành ra lệnh ở trong phòng suy nghĩ lại bản thân, mùa xuân xinh đẹp của Giang Nam nàng cũng không thể thăm thú, thậm chí còn không được gặp Tần Nghiêu Huyền. Lục Ninh Nhã càng nghĩ càng ủy khuất, nụ cười chua chát vô cùng.
Ngay cả sinh thần nàng cũng không tổ chức chính vì hy vọng có thể gần gũi với Tần Nghiêu Huyền thêm một chút. Kết quả thì sao, hoàng thượng đến Giang Nam cũng mang theo Giang Đào Hoa, còn ngày đêm triền miên, trước mặt của mọi người làm chuyện đó, sợ là thị vệ canh cổng ngoài hành quán cũng nghe được tiếng rên rỉ của nàng ta rồi. Thật giống như hắn sợ người ta không biết hắn đối với nàng ta có bao nhiêu ân sủng vậy.
Lại còn nói sẽ phong hậu cho công chúa Đại Diễn, chuyện này lẽ nào lại như vậy!
Lục Ninh Nhã vô cùng tức giận, ghê tởm hơn là, huynh trưởng cùa nàng vậy mà cũng bảo vệ cho Giang Đào Hoa, bắt kim chi ngọc diệp như nàng thử thuốc cho nàng ta?
Đôi mắt nàng gần như đã long lanh ánh nước khi bước vào sảnh, Lục Ninh Nhã thấy Tần Nghiêu Huyền lập tức khóc không ra tiếng: "Bái kiến bệ hạ, người gọi thần thiếp là có chuyện gì?"
"Làm sao vậy?"
Nàng khóc ủy khuất như vậy, Tần Nghiêu Huyền lại như không nhìn thấy tiếp tục uống trà, mày khẽ nhíu dường như phiền chán vô cùng.
Tần Nghiêu Huyền chưa bao giờ coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734363/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.