🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đau đớn, còn mãnh liệt hơn lúc mũi tên xuyên qua yết hầu, hận không thể khiến nàng biến thành mây khói.

Đào Hoa hét lên thất thanh tỉnh lại từ trong ác mộng, trước mắt là cảnh vật giống như trong mộng nhưng nàng không bị đánh gãy tay chân, bừng tỉnh một cái đã một kiếp người.

"Nương nương, người tỉnh lại rồi!"

Hạ Chu đỡ Đào Hoa ngồi dậy, cực kỳ lo lắng: "Bộ dạng người phát bệnh dọa nô tỳ chết khiếp, nô tỳ lập tức truyền thái y đến."

"Có chuyện gì xảy ra vậy?" Đầu Đào Hoa đau như sắp nứt: "Có thật là bệ hạ đã đến đây không?"

"Thánh thượng và thái y đang xem bệnh ở sảnh trước."

"Bệ hạ đang xem thái ý? Long thể bất an à?"

Đào Hoa không hiểu, Tần Nghiêu Huyền tập võ từ nhỏ, trước đến giờ tinh lực hắn luôn dư thừa. Dày vò nàng suốt mười năm cũng chẳng thấy có chút khó chịu nào, còn chả bao giờ thấy hắn bị phong hàn, vì sao tối nay lại gấp gáp triệu thái y đến đây?

Giúp nàng lau đi mồ hôi trên mặt, Hạ Chu sợ hãi nhìn Đào Hoa, cuối cùng không dám nhiều lời: "Lúc trước hầu hạ ở ngự thư phòng, nô tỳ chỉ biết rằng sau giờ ngọ thánh thượng cần phải uống thuốc. Nghe nói đã như thế từ nhỏ."

Còn có chuyện này à? Nhìn qua Tần Nghiêu Huyền chẳng giống cái siêu thuốc* tí nào.

*Ví người hay đau ốm. 

Đào Hoa đang định hỏi thêm thì đột nhiên cửa bị mở ra. Lương thái y tuổi đã hơn tám mươi chậm rãi đi vào, giọng nói già nua vang lên: "Thánh thượng phái lão

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-vi-hoang/734337/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.