Tôn Đào Phi bước ra khỏiphòng ngủ, mới vừa đóng cửa lại, liền bị Trình Phi Viễn ôm thật chặt từ phíasau, môi lạnh như băng của hắn dán chặt ở gáy cô, khiến cô co rúm lại một chút.
“Sao vậy?” Saongười này lại trở nên nhanh nhẹn như vậy.
“Anh đã cắm hoa hồngvào rồi, em xem có hài lòng hay không?” Xoay thân thể của Tôn Đào Phi lại,Trình Phi Viễn dắt Tôn Đào Phi đi tới bên bàn ăn.
33 đóa hoa hồng nở rộ,không, nên nói là 32 đóa, cộng thêm một đóa đã hơi có chút khô héo, tất cả baongoài đều không bỏ ra, đặt ở trong một bình thủy tinh chân cao màu trắng.
“Anh cứ để như vậy!”Tôn Đào Phi khẽ trợn to hai mắt. Đàn ông nha, thật đúng là sơ ý lơ là, không cókiên nhẫn.
Trình Phi Viễn khẽ vuốtve cằm, thưởng thức vòng quanh bình hoa một vòng, vô cùng thành thật nói, “Nhưvậy rất đẹp mà!”
Khóe miệng Tôn Đào Phico giật thật mạnh, bàn tay càng run lên, khó tin ngẩng đầu lên, cô thật sự hoàinghi thẩm mỹ của người này có vấn đề.
Trên thô dưới mảnh, baony lon bởi vì bị nhét vào trong bình mà vặn vẹo dữ tợn, như vậy cũng gọi là đẹpmắt.
Phí nhiều công sức mớirút được bó hoa lẫn bao ra, tâm tình Tôn Đào Phi tốt đẹp mở bao ra, đánh nhẹ bảvai người khác, “Đi lấy kéo!”
“Tuân lệnh!”
Kèm theo dáng hắn biếnmất, rất nhanh một cây kéo dường như mới tinh xuất hiện ở trước mắt.
Tôn Đào Phi bày bó hoara, thầm nghĩ trong lòng một hồi rồi nhanh chóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-hon-gap-go-tinh-yeu/1880572/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.