Sáng sớm, gió thổihương bay, tiếng chim hót líu lo, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua lớp thủy tinh,chớp từng đợt khe hở trên cửa, nghịch ngợm chui vào bên trong phòng, như trảinhững hạt kim cương lên nền vàng.
Lông mi dài khẽ run,Tôn Đào Phi đang ngủ say mở ra đôi mắt ở dưới ánh vàng óng ánh càng nổi bật đếncực kỳ sáng lung linh của cô.
Vươn người một cái, cúiđầu nhìn qua khuôn mặt nhỏ bé ngủ đến đỏ bừng của Bàn Đinh, Tôn Đào Phi khôngkìm lòng được ấn xuống một nụ hôn mềm ngọt trên trán trắng non mềm của nó.
Không ngoài dự đoán nólập tức nhăn lại đôi lông mày tuấn tú, tay nhỏ bé mập mạp càng thêm vuốt vuốttheo bản năng lên chỗ Tôn Đào Phi lưu dấu vết, vết hôn cơ hồ nhạt đến không cócủa Tôn Đào Phi biến mất ngay trong một hai cái xoa.
Một hồi tiếng cười khẽtrầm thấp từ bên cạnh truyền đến, “Vợ, anh cũng muốn.” Ngay sau đó vang lênđúng là thanh âm lên án mang chút cầu xin của người khác.
Không để ý lời nói ngâythơ vào buổi sáng tinh mơ của người nào đó, rón rén vén chăn lên, Tôn Đào Phinhìn thẳng qua trước giường của hắn, trực tiếp vào phòng rửa tay.
Trên bồn rửa tay trongphòng rửa tay đã bày một bộ dụng cụ rửa mặt mới thật chỉnh tề, Tôn Đào Phikhông kìm được lại khẽ mỉm cười, hắn nghĩ và làm trái lại thật chu đáo.
Trình Phi Viễn lặng yênkhông một tiếng động đi theo sau lưng Tôn Đào Phi, vừa đến cạnh cửa liền nhìnthấy gương mặt mang nụ cười nhu hòa của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-hon-gap-go-tinh-yeu/1880560/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.