Tôn Đào Phi rón rén đẩycửa phòng ngủ ra, liền nhìn thấy thằng nhóc vốn là nhắm chặt mắt, đang giương mắtto long lanh không ngừng nhìn chung quanh, một bộ vẻ mặt ủy khuất muốn khóc.Nhìn thấy cô, nó lập tức lật người, nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn, lảo đảo nghiêng ngảnhào về phía cô, “Mẹ.”
Vội vàng ôm con vàotrong ngực, Tôn Đào Phi vỗ nhẹ phía sau lưng nó, “Bàn Đinh, mẹ đây rồi.”
“Mẹ, hư.” Nó ômchặt cổ Tôn Đào Phi, thanh âm non nớt mang theo ngữ điệu hơi cáu.
“Uh, mẹ hư.” Buồncười hôn nhẹ khuôn mặt rõ ràng đang cáu kỉnh của con, Tôn Đào Phi học nó, tíchcực phụ họa.
Nó không tiếng động tựađầu vào trên bả vai Tôn Đào Phi, lẳng lặng nằm. Vươn tay, cô nhẹ nhàng gãi gãinó.
Rất nhanh, thằng nhóctrong ngực Tôn Đào Phi, không ngừng uốn éo, khanh khách cười lớn. Đây là bí mậtcủa riêng Tôn Đào Phi: Bàn Đinh rất thích người khác gãi nó, chỉ cần có ngườigãi, nó lập tức sẽ cười to không ngừng. Bất quá, cô cũng không có nói cho bất kỳai, bởi vì đó là bí mật giữa cô và Bàn Đinh.
Đợi đến hai mẹ con cườihuyên náo xong, chuẩn bị xong, lúc xuống lầu đã là nửa giờ về sau.
Ông nội, bà nội, ba chồngcũng đã chỉnh tề ngồi ở trên bàn ăn, mẹ chồng đang thu xếp bữa ăn sáng.
Tôn Đào Phi lập tức đỏmặt, cảm giác đầu tiên tràn đầy ngượng ngùng. Cô và Trình Phi Viễn kết hôn đã gầnhai tháng, người con dâu như cô chưa từng làm bữa sáng cho ba mẹ chồng lần nào,ngược lại mỗi ngày đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-quan-hon-gap-go-tinh-yeu/1880550/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.