Bửu Thạnh Quang nói:
- Ta và Ái Diệp tiểu thư quen nhau khi tiểu thư ấy đến lễ Phật. Lại biết cả hai là đồng hương nên dễ dàng thông cảm cho nhau. Ái Diệp tiểu thư tính lương thiện hay giúp đỡ người khác. Tiểu thư ấy biết ta cần tiền mời có thể thực hiện tâm nguyện xuất gia của ta. Nên đồng ý cho ta một số vàng nhưng bù lại ta phải giúp nàng ấy rời khỏi kinh thành này, mà không cho phụ thân nàng ta biết.
- Tuy là ta không biết vì sao tiểu thư ấy lại muốn rời khỏi kinh thành. Nhưng vì số vàng đó ta đành đồng ý giúp tiểu thư ấy trốn đi trong đêm. Một tháng trước ta nhận đủ vàng của Ái tiểu thư hẹn nàng ta ba hôm nữa sẽ thuê một chiếc thuyền cho tiểu thư ấy rời đi. Sau đó ta mang vàng này đến giao cho sư phụ để hắn đồng ý làm lễ xuất gia cho ta.
- Nhưng chỉ một ngài sau đó sư phụ lại từ chối không làm lễ vì nói ta giao cho hắn toàn vàng giả, muốn gạt lão ta còn đòi đuổi ta khỏi An Tự. Ta vì chứng minh mình trong sạch nên đã kể hết mọi chuyện, nói số vàng này lấy từ tay Ái Diệp tiểu thư. Vậy mà lão vẫn nhất mực không tin lời ta. Bảo là muốn chính miệng Ái tiểu thư thừa nhận trao cho ta số vàng này thì mới tin ta.
- Ta định là đi tìm Ái tiểu thư nhờ tiểu thư ấy giải thích với sư phụ. Nhưng sư phụ đã cản ta lại nói là Ái tiểu thư đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973883/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.