Nói rồi Hiên Đế đeo lại chiếc vòng hổ phách vào tay cho Nguyệt Y. Bàn tay to lớn, thô ráp cứ mãi nắm lấy đôi tay nhỏ bé, yếu ớt của Nguyệt Y suốt cả đêm.
Một ngày, hai ngày, ba ngày Hiên Đế không thiết triều, cũng không gặp bất cứ ai. Cả Lãm Ngọc vào Cung cũng không gặp được Hiên Đế càng không biết được tình hình của Nguyệt Y. Đành quay về chăm sóc cho Hiểu Ninh đang bị thương nặng, cả người khó đi lại, chờ tin tức sau.
Trong triều bàn tán xôn xao, triều chính bỏ bê không người chủ trì. Bình thường có Thức Vương ở đây còn đỡ bây giờ ngài ấy đi đến Dương Bình rồi ở đây giống như rắn mất đầu vậy.
Ngày thứ năm trôi qua, Tuệ phi cùng Tương Tần sáng nào cũng đến Ngự Phòng thỉnh an tìm gặp Hiên Đế nhưng lần nào cũng bị thái giám Cẩn Đề ngăn ở bên ngoài. Sáng nay Tuệ phi cùng Tương Tần lại đến còn có cả Mai Uyển.
Cẩn Đề cúi đầu hành lễ xong rồi nói:
- Bẩm các vị chủ tử Minh Thượng có lệnh không gặp bất cứ ai.
Mai Uyển bước lên một bước rồi nói:
- Ông vào báo lại nói ta đến nhất định Minh Thượng sẽ đồng ý gặp ta.
Cẩn Đề đáp lời lại:
- Mai chủ tử mời người quay về cho ý chỉ của Minh Thượng đã ban nô tài thật không dám làm trái.
Tuệ phi đứng bên cạnh nghe vậy thì phì cười chế giễu rồi nói:
- Tức cười… Ngươi tưởng ngươi là ai mà vào bẩm báo là Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973832/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.