- Cẩn công công ông nói vậy thì chẳng khác nào nói Hoàng hậu nương nương cố ý vu oan cho ả nô tỳ thấp kém này. Công công muốn có nhân chứng thì nô tỳ chính là nhân chứng đây.
- Chính mắt nô tỳ nhìn thấy ả ta đứng bên ngoài cửa tay cầm thố canh lớn tay kia bỏ một ít lá Dương Hạt này rồi lén lút mang vào cho Minh thượng dùng.
Nguyệt Y lúc này ngỡ ngàng nàng ta lên tiếng:
- Tố… Tố cô cô canh… Canh này chẳng phải cô cô bảo Nguyệt Y mang vào cho Minh thượng hay sao? Cô cô còn nói là canh do Hoàng hậu nương nương dặn Ngự thiện phòng hầm rất lâu để cho Minh thượng dùng mà.
Tố Dung bị hỏi ngược lại ả ta phản bác mạnh lại:
- Nô tỳ dối trá, ngươi dám đỗ thừa cho ta đưa canh cho ngươi còn dám vu khống cho thanh danh của Hoàng hậu nương nương nữa.
- Ta hầu hạ bên cạnh Hoàng hậu nương nương từ sáng giờ cùng nương nương mang tượng Phật đến tặng cho Thái hậu, làm sao có ở Ngự thiện phòng mà dặn dò nhà bếp nấu canh. Cũng may lúc quay trở về Ngự Phòng thì thấy ngươi lén lút tay bỏ tay cầm đi vào Thư phòng làm Hoàng hậu sinh nghi nên mới đuổi theo kịp thời ngăn cản chén canh đó.
- Ngươi sợ tội quá nên nói bừa bãi như thế thật đúng là một nữ nhân xảo quyệt.
Tới lúc này thì Tố Dung chối hết mọi chuyện đẩy hết tội “tử”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]