Xoảng…
Thố canh rơi xuống đất vỡ ra một lần nữa. Nguyệt Y vội ôm lấy Hiên Đế nước mắt nghẹn ngào.
- Người đừng uống… Đừng uống mà.
Hoàng hậu xanh mặt, tận mắt nàng ta nhìn thấy phu quân của mình uống cả bát canh có độc người xây xẩm đứng không vững giọng run lên tay chân như cứng đi:
- Minh… Minh thượng người…
May mà có Tố Dung đứng bên cạnh đỡ Hoàng hậu đứng vững lại rồi lại hô hoán lên:
- Mau truyền thái y… Truyền thái y mau…
Tiếng thái giám và Cẩn Đề hô vang lên, loạn cả Ngự Phòng.
- Truyền thái y….Truyền thái y mau…
Hiên Đế lúc này giận Nguyệt Y vô cùng ngài ấy đẩy Nguyệt Y ra rồi loạng choạng ngã xuống đệm ghế. Hơi thở nặng đi, mắt bắt đầu hoa cả lên.
- Tránh ra.
Nguyệt Y bị đẩy ra ngã xuống đất, trong lòng lúc này hoảng loạn vô cùng, tay chân vội vàng mò mẫm tìm kiếm, nàng ta nhanh tay nhặt lấy một nhánh cây Dương Hạt, trên thân cây này còn dư lại một ít rễ màu trắng. Nguyệt Y ngắt phần rể này mang đến gần Hiên Đế.
- Minh Thượng người ăn đi, người ăn rễ cây vào sẽ giải được độc tính của Dương Hạt
Hiên Đế hất tay Nguyệt Y ra, tay ôm lấy ngực quay đầu đi miệng kiên quyết nói:
- Ta không uống… Ta chết cho ngươi toại ý nguyện, sau này nàng có thể cùng tên Mạc Chu đó mà cao bay xa chạy…
Độc tính là một chuyện nhưng Hiên Đế tức giận lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-pi-sa-that-tinh/2973691/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.