Nhưng, sau lưng lại vang lên tiếng "bộp, bộp" mấy cái liền báo hiệu cái chai đã rơi ra ngoài. 
Gia Tôn nghe vậy quay lại, Hồng Lạc Nam Phú cũng quay theo với ý đồ muốn chế nhạo thäng bạn một phen. 
Kết quả, mặt cả ba nghệt ra. 
Ném trúng người rồi! Cái chai kia đã ném trúng người Hoàng Nhất khi cậu vừa ra khỏi phòng vệ sinh. 
Nó lăn mấy vòng rồi lại nằm chỏng chơ bên mũi giày cầu. 
Gia Tôn quyệt mũi, bảo sao anh lại ném lệch. 
Hóa ra là có người cản trở. 
Mà thằng nhóc này nhìn cũng xinh trai phết, da mặt trắng nộm như da em bé vậy. 
Không biết là làm ở bộ phận nào? Anh cảm thấy có lỗi, nhưng thấy đối phương cũng không bị gì, chỉ dính một chút nước trên ngực áo, nên nghĩ chắc người ta không giận đâu, bèn nói: "Nhóc, xin lỗi cậu nhé. 
Tôi không phải ném cậu đâu, là do sơ ý thôi. 
Vệt nước kia cậu chịu khó lau một chút là được." 
Nói rồi anh quay người, coi như không có chuyện gì tiếp tục ung dung bước đi. 
Hoàng Nhất nhíu mày khó chịu, làm gì có ai xin lỗi bằng cái thái độ hời hợt thế chứ. 
Khinh người quá đáng. 
Nghĩ tới mục đích cậu tới đây, không nên gây thêm rắc rối. 
Hoàng Nhất nuốt cục tức này xuống, coi như vừa bị chó đái trúng. 
Cúi xuống nhặt chai nước bỏ vào thùng. 
Mắt thấy ông chủ bảo bối của mình bị người ta khi dễ, chị gái trợ lý luôn im lặng ở sau lưng làm sao có thể cho qua. 
Chị lên tiếng: "Khoan đã. 
Cậu đứng lại cho tôi!" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126606/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.