Tay tài xế rất được việc, chiêu hôm sau đã có thông tin Hoàng Bảo Thư cần rôi. 
"Cô chủ, tổng giám đốc Thiên Hạ thật sự chính là Hạ Lâm" 
Lần này Hoàng Bảo Thư không thể bình tĩnh được nữa, bật dậy khỏi ghế: "Anh chắc không?" 
"Chắc chắn ạ" 
Tay tài xế bị ánh mắt đáng sợ của cô chủ doạ run người, cúi đầu không dám nhìn: "Tôi đã đem hình của Hạ Lâm đi hỏi nhân viên của Thiên Hạ rồi, họ đều khẳng định đó là tổng giám đốc của Thiên Hạ" 
"Là con khốn kia thật sao?" 
Hoàng Bảo Thư không thể chấp nhận nổi tin tức này, cô tức điên người đỏ hết cả mắt, hung dữ quét hết những thứ trên bàn xuống giống như chúng là Hạ Lâm mà mắng: "Mày sao có thể là tổng giám đốc của Thiên Hạ được chứ, Hạ Lâm.Mày chỉ là một đứa con hoang thôi mà, mày sao xứng làm tổng giám đốc chứ con đĩ kia.." 
Đồ đạc, giấy bút trên bàn đều văng khắp nơi. 
Chẳng mấy chốc căn phòng đã lộn xộn như bãi rác toàn giấy là giấy. 
Tay tài xế sợ mất mật rồi, run như cầy sấy, không dám ho he gì chỉ sợ mình không cẩn thận bị giận cá chém thớt thì toi. 
Hắn lẳng lặng đi thu dọn giấy tờ, nhặt cho đến hết Hoàng Bảo Thư vẫn giữ tư thế cũ, trừng lớn mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Hạ Lâm ngay lập tức. 
"Cô chủ, vậy giờ cô tính sao ạ?" 
Cuối cùng hắn vẫn phải lên tiếng phá đi cái không khí nặng nề, khó thở này. 
"Tính sao?" 
Hoàng Bảo Thư gắn giọng, nguy hiểm: "Tất nhiên là phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phuong-hoang-lac-dan/1126588/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.