Trên núi mấy tháng, nhân gian giống như mấy chục năm.
Thiên Vũ trở lại đã là chuyện mười ngày sau, thời gian Dao nhi mất đi ánh sáng bởi vì có Hoàng Phủ Hiên làm bạn nàng cũng không thống khổ, huống chi ngày này nàng đã sớm dự liệu được.
Khi biết được mình trúng kỳ độc nàng len lén điều tra sách thuốc, mù là triệu chứng kỳ đầu, nhưng trong sách cũng không có giải thích cách trị độc! Chỉ cần bào thai trong bụng không việc gì nàng cũng không cầu gì khác, nếu như mù có thể cho con bình an sinh ra nàng cũng rất vui mừng.
Hôm nay Hoàng Phủ Hiên và Dao nhi song song ngồi chung trên tảng đá lớn hưởng thụ ánh mặt trời ấm áp buổi trưa, xa xa trông thấy Thiên Vũ và một lão bà đi trên đường nhỏ, Hoàng Phủ Hiên kích động nói: "Dao nhi, Thiên Vũ trở lại, chúng ta được cứu rồi! Ha ha ha.... "
"Có thật không?" Dao nhi cũng kích động dị thường, cầm lấy tay hắn, mặc dù không thấy được, nhưng tim của nàng cũng kích động theo hắn, cảm thụ được kích tình mênh mông của hắn.
"Ừ!" Hắn vui vẻ hôn lên mi tâm của nàng, bồng nàng lên, vui vẻ kêu to về phía sau: "Sư phụ, sư thúc, bọn họ trở lại!"
Nghe tiếng bọn họ liền vọt ra, quả nhiên thấy Thiên Vũ và bóng dáng của sư muội đang đến gần, giống như thấy hi vọng, không thể chờ đợi.
"Sư muội muội cuối cùng đến rồi!" Hai người trăm miệng một lời nói, lão bà bà ném bao đồ cho bọn họ, hai người tranh nhau cướp đoạt, lão bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-tai-gia-quan-than-phan-tranh/1575781/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.