Bạch Thanh Loan vỗ bàn trừng mắt nhìn chằm chằm Vân Cảnh Mạch, oán hận nói "Đúng là ngươi đã bắt cha ta lại, Vân Cảnh Mạch, người là tên tiểu nhân đê tiện!"
Vân Cảnh Mạch hung ác chớp mắt một cái, ánh mắt đó cơ hồ muốn xuyên thủng Bạch Thanh Loan, lạnh lùng nói "Ngươi không đê tiện sao? Ngươi không đê tiện mà lại đi điều tra hình đường La Sát Môn?"
Bạch Thanh Loan bị chẹn ngang im lặng, lạnh lùng nói "Ta không biết có tất cả bao nhiêu người nhưng là của Bạch gia, thì ngươi phải thả toàn bộ!"
"Ngươi thì đã được gả cho ta, ta bắt được hai người của Bạch gia, ca ca ngươi cùng với Bạch lão tướng quân, hiện tại cho ngươi ba người đã là cực hạn rồi." Vân Cảnh Mạch hừ lạnh, cảm giác nữ nhân này đã quen được nuông chiều rồi.
Tử Y ở một bên lẳng lặng cúi đầu mà đứng, mãi cho đến Vân Cảnh Mạch kêu tên hắn, hắn mới ngẩng đầu lên "Chủ tử, ta sẽ tự mình theo dõi Minh Nguyệt."
Vân Cảnh Mạch nhìn Tử Y mỉm cười, thản nhiên nói "Tử Y, ngươi làm việc, ta luôn yên tâm!"
Tử Y cúi đầu, nhìn Bạch Thanh Loan như có lời muốn nói, nhưng ngay sau đó lại khom người lui ra ngoài.
Ban đêm, ở nhà trọ trong kinh thành, Bạch Ly Nhược đi đi lại lại vòng quanh người Phong Mạc Thần, vẻ mặt Phong Mạc Thần vẫn đờ đẫn như cũ, nhưng trên bả vai đã bị ngân châm đâm sâu, đôi mắt màu lam tựa như không có tiêu cự, không nhìn thấy Bạch Ly Nhược đang ở trước mắt mình.
Bạch Ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487855/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.