"Lớn mật Phong Mạc Thần, ngươi nghĩ hoàng cung này là nơi nào? Mặc cho ngươi nói tới thì tới, nói đi thì đi?" Thượng Quan Kiêu vỗ bàn, thị vệ phía sau hắn lập tức tiến lên, trường kiếm lạnh lùng chỉ vào Phong Mạc Thần.
Trên gương mặt tuấn mỹ của Phong Mạc Thần hiện lên một vẻ mặt như không, chậm rãi bước từng bước một, lạnh nhạt nói "Ta không muốn giết người, các ngươi tránh ra!"
Thượng Quan Kiêu ra hiệu bằng mắt, lập tức tiến lên, hợp lực bao vây Phong Mạc Thần, một khắc kia khi Bạch Ly Nhược nhìn thấy Phong Mạc Thần, sắc mặt liền trắng bệch, rất khó đem nam tử lạnh lùng thê lương ở trước mắt này cùng nam tử tối qua có ý đồ vũ nhục nàng là cùng một người, nàng cắn chặt môi dưới, có chút phẫn hận nhìn Phong Mạc Thần.
Khí thế của hắn nghiêm nghị, cao quý như một trận gió lạnh trên đỉnh băng tuyết, trong tay không cầm binh khí, ống tay áo cuồn cuộn nổi lên hàn ý đã bức lui hai người, hắn khẽ nghiêng người, dung mạo tuấn lãnh khiến mọi người đang ngồi hiện lên một tia ảm đạm, không phải ngũ quan tuấn mỹ cùng với thân hình của hắn khiến người khác phải ấn tượng, mà là hàn khí từ trong phát ra, ngưng tụ ở bên ngoài với thời tiết giá lạnh, xinh đẹp động lòng người.
Rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, khiến nam tử tuấn mỹ này trở thành như vậy? Hốc mắt Bạch Ly Nhược có chút ướt át, trong lòng từ từ nứt ra khe hở, từng chút từng chút, tỉ mỉ nhập vào cốt tủy, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487824/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.