"Ly Nhược, nếu như ta mang nàng đi lưu lạc khắp chân trời góc bể, nàng có đồng ý không?" Phong Mạc Thần nắm tay nàng, khẩu khí nghiêm túc chưa từng có.
Bạch Ly Nhược vẫn trầm mặc như cũ, gắt gao nhìn ánh mắt hắn, suy nghĩ về độ chân thật trong lời nói của hắn.
Phong Mạc Thần nắm tay nàng, vô ý thức ngón cái nhẹ nhàng ma sát, ánh mắt thâm thúy, gắt gao nhìn môi mềm của nàng, tựa hồ chỉ cần nàng nói không muốn, hắn sẽ hung hăng phủ lên.
Bạch Ly Nhược thu hồi tay mình, thản nhiên nói "Vậy còn danh hiệu Vương gia của chàng? Còn trắc phi, thị thiếp của chàng đều không cần nữa sao?"
Phong Mạc Thần cảm thấy buồn cười, khẽ động thân thể, đem cả thân thể mềm mại nhu thuận của nàng vào trong ngực, cái cằm gầy nhọn đặt gần trán nàng, nhẹ giọng nói, "Nàng đang ghen."
Hắn khẳng định, lại thêm giọng điệu trêu trọc, khiến Bạch Ly Nhược cảm thấy cực kỳ khó chịu, dùng sức đẩy hắn ra, oán hận nói "Ta sẽ không đi cùng chàng, chàng trở về tìm Liễu trắc phi của chàng đi."
"Đứa ngốc, đừng đem ta giao cho người khác, người ta thích chính là nàng." Phong Mạc Thần cười lật người đè lên người nàng, Bạch Ly Nhược đẩy ra, bị hắn nhẹ nhàng cầm hai tay nàng, đặt trên đỉnh đầu.
Cảm nhận được dưới bụng nóng bỏng của hắn, Bạch Ly Nhược trừng mắt liếc hắn một cái, sắc lang bại hoại mà. Phong Mạc Thần hôn nhẹ nàng, khóe môi tươi cười "Không có biện pháp, ai kêu ta đã lâu không được chạm vào nàng."
"Chàng mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487770/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.