Hàn Thiên Mạch đi vào phòng ngủ Thần Hòa Hiên, mùi máu tràn ngập khắp phòng, Bạch Ly Nhược gầy gò tái nhợt nằm trên giường, và Phong Mạc Thần thì đang ôm chặt lấy nàng.
Phong Mạc Thần thấy Hàn Thiên Mạch, giống như gặp được cứu tinh, hắn đã chờ mấy canh giờ, không ngừng đưa công lực vào trong cơ thể Bạch Ly Nhược, thật không biết, nếu hắn ta không xuất hiện, nàng còn có thể kiên trì được bao lâu.
Hàn Thiên Mạch để hòm thuốc xuống, lãnh mạc nói “Buông nàng ra đi.”
Nhưng Phong Mạc Thần không buông tay, ngược lại còn ôm chặt hơn, ánh mắt mang thêm địch ý không hế chớp trừng Hàn Thiên Mạch.
Hàn Thiên Mạch lấy một chiếc ngân châm từ trong hòm, liếc Phong Mạc Thần “Ngươi cứ ôm nàng như vậy, ta không tài nào cứu được.”
Phong Mạc Thần hít mạnh, để Bạch Ly Nhược nằm ngang, cũng vì hắn có cảm giác, hắn sẽ phải mất đi nàng.
Hàn Thiên Mạch điểm một vài huyệt đạo trên người Bạch Ly Nhược, rồi đút cho nàng mấy viên hoàn thuốc, cẩn thận từng bước.
Tà áo Phong Mạc Thần toàn bộ là máu, thế nhưng hắn vẫn còn mặc trên người, hoàn toàn đối lập với thân thể nữ tử nhợt nhạt như tờ giấy trên giường thật vô cùng mỉa mai.
Hàn Thiên Mạch trị thương xong, đầu đã đầy mồ hôi, thấy Bạch Ly Nhược khẽ có sinh khí, thở ra một hơi dài, xoay người viết phương thuốc liền rời đi.
Phong Mạc Thần nhanh chóng bắt được tay hắn, nhíu mày nói “Ngươi đi đâu?”
Hàn Thiên Mạch quay đầu lại nhìn Bạch Ly Nhược một cái, lạnh nhạt nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khuynh-thanh-cua-vuong-gia/1487713/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.