Vừa dùng xong bữa trưa, Tiểu Cúc cùng Bích Thanh, Bích Quỳnh đem giấy và bút mực đến , nàng đã đáp ứng mình sẽ vẽ tranh làm lễ mừng thọ thái hậu, trong lòng buồn bực, có cần nhanh như vậy.
“Nương nương, gần đến ngày sinh của thái hậu, phải nắm chắc thời gian mới được.” Tiểu Bích vừa nói vừa hướng dẫn hai tỷ muội trải giấy và mài mực.
Nàng gật đầu “Theo các ngươi, bổn cung lấy đề tài như thế nào là hợp nhất?” Tuy Hạ Phù Dung không biết lắm, nhưng vẫn phải giả vờ một chút .
Tiểu Cúc nghĩ “ tranh chữ tốt nhất, có ý nghĩa trường thọ. . . .”
“Hay là vẽ con rùa đi, lúc trước nghe kể chuyện xưa nghe đến rùa có thể sống đến vạn năm!” Còn chưa chờ Tiểu Cúc nói xong, Bích Thanh lập tức đề nghị, lời nói cực kì đắc ý.
Mặt tất cả mọi người xanh mét. Rùa vạn năm? Ha ha, may mà nàng nghĩ ra, chỉ sợ cũng chỉ có nàng nghĩ ra được như vậy.
“Láo xược, ngươi có thể đem thái hậu so với súc sinh?”Tiểu Cúc vừa nghe thì lập tức nổi giận nói.
“Thôi, Bích Thanh không có ác ý, dù sao Dư Điệp Cung chúng ta nói như thế nào cũng không sao, nhưng Bích Thanh ngươi hãy nhớ ở bên ngoài không thể nói như vậy sẽ rước vào họa sát thân..” Hạ Phù Dung kìm nén cười nói.
“Dạ. . . . ,Bích Thanh nhớ kỹ.” Bích Thanh đáp.
Nàng chợt nghĩ nói “Tiểu Cúc đem chén trà đến giúp bổn cung.”
Tiểu Cúc nghe vậy, từ ấm trà bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318558/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.