Nghe Tiểu Cúc nói mà lòng Hạ Phù Dung ấm lên “ bổn cung biết Tiểu Cúc muội muội là tốt nhất, ha ha, Không bằng ngươi dạy Bích Thanh dùm bổn cung, miễn cho lại xảy ra chuyện giống như hôm nay.”
Tiểu Cúc nghe xong lắc đầu “ Nếu nô tỳ dạy nàng trở thành nữ tỳ thông minh, vậy trước kia nương nương mang nàng về làm gì? Người thông minh ở đâu cũng có, nương nương không phải thích chính là sự đơn thuần đó sao?”
Tiểu Cúc nói làm cho nàng tỉnh ngộ, đúng vậy, nếu làm Bích Thanh không còn là chính mình, mình tại sao còn đem nàng về? Nhưng là cứ như thế này cũng được nhưng nàng đảm bảo không bao lâu sẽ bị Bích Thanh hại chết.
“Hay là nương nương đổi phương thức khác đối với Bích Thanh.” Tiểu Cúc nghĩ nghĩ rồi nói.
“Đổi phương thức khác?”
“Đúng.Giống như định ra một quy củ cho nàng, không cho phép nàng hỏi những vấn đề không biết trước mặt người khác, khi những người khác rời đi mới có thể hỏi.”
Biện pháp này rất tốt! Trong mắt Hạ Phù Dung tán thưởng nhìn Tiểu Cúc.
“Vậy bây giờ nương nương có cho phép hỏi hay không?” Tiểu Cúc ngẩng đầu cười hỏi.
Tốt, Tiểu Cúc cư nhiên cho nàng một cái thang đi xuống, nàng muốn hỏi hôm nay vì sao ta lại làm cho tay mình bị phỏng, Hạ Phù Dung cười cười, dùng giọng điệu hách dịch nói “Bổn cung đồng ý!”
Tiểu Cúc cười ha ha, cũng dùng giọng nói hách dịch “Nô tỳ ngu dốt, mong nương nương cho biết mọi chuyện.”
“ Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318550/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.