Kim Bài Miễn Tử chỉ có một, nàng phải lợi dụng cơ hội lần này, đem tất cả tội danh của nàng có thể bị phán tử hình đều nói hết.
"Ngài có còn nhớ người cuối cùng đến dự tiệc trong bữa tiệc của vương gia Kiền Sở, là ả nha hoàn đã giết hắn ta không? Đó là thiếp giả trang."
Mặt của Tu Hồng Miễn có chút co giật.
"Ngài có còn nhớ mỗi lần thiếp mắc lỗi thì đầu óc lại có vấn đề không? Cũng là thiếp giả bộ."
. . . . . .
"Ngài có còn nhớ lúc vương gia Kiền Sở mời rượu ngài thì thiếp làm đổ cái ly không? Đó là thiếp cố ý."
. . . . . .
"Ngài có còn nhớ ám thất trong thư phòng của ngươi bị người khác mở ra không? Đó là thiếp làm."
. . . . . .
"Ngài còn nhớ rõ. . . . . ."
"Đủ rồi!!" Khóe miệng Tu Hồng Miễn có chút run rẩy, "Trẫm là một người nói là làm, không nên ép trẫm lật lọng phản lời nói của mình!"
Nhìn dáng vẻ của hắn cứ như đang phải mãnh liệt kìm nén sự đấu tranh tư tưởng trong lòng, cũng đúng, tội danh quá nhiều, liền bị một Kim Bài Miễn Tử ngăn cản, quả thật làm cho hắn có chút không chấp nhận nổi. Hạ Phù Dung thức thời ngậm miệng lại, để cho hắn từ từ tiêu hóa từng món "vui mừng" mà nàng tặng cho hắn.
"Tối nay nơi nào nàng cũng không được đi, ngoan ngoãn đợi ở chỗ này cho trẫm!" Nói xong, hắn sải bước đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318354/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.