Tối nay cung Dư Điệp “náo nhiệt” khác thường, trong phòng không ngừng vang lên tiếng động, thỉnh thoảng còn kèm theo những tiếng vang rất lớn. Đám người của Bích Quỳnh đứng ở bên ngoài sốt ruột đến phát khóc, nhưng chỉ có thể khoanh tay đứng nhìn, ai bảo bên trong là hoàng thượng cùng nương nương, hoàng thượng đã chính miệng phân phó, không được sự cho phép của người không được phép bước vào. Nhưng những lúc nghe nương nương gọi từng tiếng “Bích Quỳnh cứu mạng”, làm cho tim của mọi người cũng co thắt theo.
Ngày hôm sau, cuối cùng Tu Hồng Miễn cũng cho phép bọn họ tiến vào phòng, nhưng một màn trước mắt lại khiến tất cả mọi người sợ vỡ mật. Tất cả mọi thứ trong phòng đều bị vỡ tan tành, không còn một cái nào là nguyên vẹn, ngay cả giường cũng bị gãy một chân. Nhìn trên mặt Tu Hồng Miễn thì thấy rõ ràng có dấu ngón tay, trên người hắn thì đầy vết cắn, mọi người đều vì nương nương nhà mình mà đổ mồ hôi lạnh, hoàng thượng sẽ không xử tử nương nương của các nàng chứ?
Tu Hồng Miễn cũng không bị những điều này làm ảnh hưởng đến tâm trạng của hắn, vẫn giang rộng đôi tay như cũ, nói. “Thay quần áo.”
Bích Quỳnh khom người tiến lên, chuẩn bị thay quần áo cho hắn, lại bị Tu Hồng Miễn giơ tay ngăn lại.
Hắn bước lui về phía giường nơi ta đang nằm. “Nhanh, thay quần áo.”
Hắn không phải là người! Biết rõ ta đã mệt đến mức không còn sức mà còn làm phiền ta!
Hình như Tu Hồng Miễn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318353/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.