Tu Hồng Miễn vừa nghe, cả người như bị sét đánh, vội vàng chạy tới cung Dư Điệp.
Thiện Xá nhìn thấy cử động của Tu Hồng Miễn, rơi vào trầm tư.
Đi tới cung Dư Điệp, trừ thủ vệ phía ngoài, bên trong không một tiếng người.
Tu Hồng Miễn nhíu nhíu mày, ngay cả nha hoàn cũng mang đi?
Lúc thủ vệ tuần tra vòng ngoài cung Dư Điệp, bọn họ cũng nhìn thấy Dư phi nương nương mang theo Bích Quỳnh rời đi, nhưng bọn hắn cho là nương nương chỉ ra ngoài đi dạo một chút giống như bình thường, nên không suy nghĩ nhiều.
Tu Hồng Miễn lập tức thẩm vấn thủ vệ canh cổng thành hôm nay, bọn họ cũng nhìn thấy Trì tướng quân ra khỏi cửa thành, nhưng vì kẻ ra người vào nhiều nên cũng không chú ý Trì tướng quân đi về phía nào.
Tu Hồng Miễn nắm chặt bàn tay, một nắm đấm đập mạnh vào cây trụ.
“Cảnh Nhân!”
“Có nô tài.”
“Huy động toàn bộ ám vệ, tìm kiếm khắp thành!”
“Vâng”
Tu Hồng Miễn híp híp mắt, với từng ấy thời gian nàng cũng chưa thể chạy xa, nhất định là vẫn còn ở trong Hoàng thành!
Cảnh Nhân nhận lệnh rời đi, Hoàng thượng vì chuyện này mà huy động tất cả ám vệ, đây là chuyện chưa bao giờ có. Trách nhiệm chính của ám vệ là bảo vệ an toàn cho Hoàng thượng, cho dù Hoàng thượng có thật sự bị ám sát, cũng chỉ huy động một phần ra ngoài bảo vệ, cho nên, mặc kệ phát sinh chuyện gì, cũng nhất định phải để lại một bộ phận ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318322/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.