"Hoàng thượng, làm sao người phải khổ sở như vậy?"
" Chuyện của trẫm khi nào cần tới ngươi hỏi?"
"Ty chức không dám, ty chức chỉ hi vọng hoàng thượng sống tốt, hai người đã không thể nào, vậy nên cắt đứt hết những ý niệm trong đầu, mà không phải là tìm một người tương tự đến an ủi mình, dù sao dáng dấp giống hơn nữa cũng không phải là cùng một người......"
"Cảnh Nhân! Ngươi đừng quên thân phận của mình!"
......
"Mẫu hậu! Nếu người nhất định phải làm như vậy, cũng đừng trách trẫm bất hiếu!"
Thái hậu bị chọc đến tức điên lên, "Ngươi...ngươi, ngươi vì con tiện nhân đó mà dám cùng ai gia đối nghịch?"
"Hoa nhi không phải người như vậy! Nếu như mẫu hậu còn dùng những tư ngữ vũ nhục nàng như vậy, trẫm cũng sẽ không cố kỵ tình mẹ con!"
Thấy Hạ Phù Dung một mình ngây ngô, Tu Hồng Miễn bước tới nắm lấy tay nàng, "Thế nào?"
"Ta không phải là thế thân của Như Hoa sao?"
Tu Hồng Miễn buồn cười nói, "Ai nói nàng là thế thân của nàng ấy?"
Nhưng Hạ Phù Dung vẫn không hiểu.
Nàng đem câu nói chính mình nghe được nói cho Tu Hồng Miễn, bị Tu Hồng Miễn hung hăng gõ một cái vào đầu, "Nàng cả ngày lẫn đêm đều ở đây loạn tưởng những thứ gì! Tùy tiện nghe được là có thể đem chắp vá lung tung hả?"
Nàng mờ mịt nhìn hắn, "Cảnh Nhân nói giống, chẳng lẽ không phải là nói ta giống như Như Hoa sao?"
Tu Hồng Miễn gật đầu một cái, "Hai người căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-phi-khong-de-lam/2318275/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.