Người xưa nói thông qua dáng ngủ có thể biết được một phần ba tính cách của một người.
Uông Thần Hạo là người điềm tĩnh,lạnh lùng, nên khi ngủ cũng rất quy cũ. Có những lúc hắn giữ nguyên một tư thế cho đến sáng.
Còn Lạc Hiên cô xoay trái, xoay phải, quơ tay múa chân, nhiều đêm còn nằm mơ đập vào mặt Uông Thần Hạo bôm bốp.
Hắn vẫn cắn răng để cô làm càng, vì lúc cô ngủ say có gọi thế nào cũng không tỉnh.
Hôm nay nhìn xem cô đã thành ra bộ dạng gì rồi.
Một chân cô gác chéo lên thắt lưng hắn, một tay gác ngang qua cổ, mặt vùi vào bờ ngực màu đồng của người đàn ông.
Cô thấy mình đang ăn một cái đùi gà, đùi gà rất ngon, Lạc Hiên liếm môi, cắn phập một cái...
Một cơn đau ở ngực dội đến, Uông Thần Hạo nghiến răng ken két nhìn người trong lòng.
Hắn chỉ hận không thể lập tức đem cô ra nuốt vào bụng, ông trời sai cô xuống để làm hắn tức chết sao?
Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa...
"Chủ tịch, anh đã dậy chưa? có hồ sơ khẩn ạ"
"Xuống dưới chờ tôi"
Chán ghét vỗ vào mông cô, hắn cất giọng trầm trầm...
"Dậy mau"
Cô ậm ờ vài tiếng rồi quay vào một góc ngủ tiếp.
Lạc Hiên là một con heo lười, chẳng được tích sự gì còn hay gây hoạ. Đem ra mần thịt thì không nỡ mà để cô tự tung tự tác cũng không được. Thật là làm người ta đau đầu.
Lương Trạch đích thân lên gọi hắn, chứng tỏ có chuyện quan trọng, hắn cũng chẳng buồn quan tâm nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-ong-trum-hac-dao-biet-yeu/1506276/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.