Giang Trạm tỉnh lại vào sáng hôm sau, đối diện với căn phòng lanh tanh bành và mùi hương thảo nhàn nhạt trong không khí.
Anh đỡ eo ngồi dậy, cảm giác cổ mình hơi tê tê như bị tiêm chất gây nghiện, híp mắt một cái.
Lần thứ hai.
Lần thứ hai bị thằng nhóc kia giật điện rồi xách mông chạy mất tiêu.
Rõ ràng cậu trai ấy mới là người chủ động bò lên giường anh, chơi chán chê xong thì chạy, khiến anh cảm giác như kiểu cậu ta mới là người đi bóc bánh trả tiền, còn mình là cái bánh bị bóc…
Giang Trạm nhớ tới cậu trai nóng bỏng nhiệt tình như lửa và dòng điện chích lên không chút nhân nhượng, hít một hơi để tỉnh táo lại.
Người kia lại giở trò cũ, cầm tiền xong lại bò lên giường, mục đích không chỉ có tiền, phỏng chừng muốn càng nhiều hơn.
Ngủ rồi chạy, e rằng đây là tuyệt chiêu.
Trong không khí vấn vương ám muội, Giang Trạm đứng dậy tắm rửa những vết trên người. Nước ấm chảy dọc vai xuống lưng hơi nhói nhói, khiến anh nhịn không nổi hồi tưởng người kia cắn lên vai anh ra sao, cả dáng vẻ động tình níu lấy lưng anh hôm qua.
Tiếng rên nũng nịu mang theo tiếng khóc nức nở, đôi con ngươi màu xám sa ngã mê muội, trên mặt ngượng ngùng nhưng động tác lại vô cùng chủ động phóng đãng…
Giang Trạm dừng lại một chút, rũ mắt nhìn xuống, duỗi tay chính vòi hoa sen thấp xuống một chút.
Cưỡng bách bản thân suy nghĩ chính sự, như người kia làm sao vào được phòng chẳng hạn. Lần trước thư ký Phương đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-omega-xuyen-den-the-gioi-hien-thuc/242180/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.