Giang Trạm vừa mở cửa đã ngửi thấy mùi hương thảo nhàn nhạt.
Nó khác hẳn với hương thơm vừa nồng vừa lộ liễu hai ngày trước, lần này rất nhạt, giống như đang dùng đủ cách che dấu, xóa đi sự tồn tại của mình.
Giang Trạm nheo mắt đóng cửa, bật đèn lên.
Ánh đèn vàng sáng rọi khắp phòng không chừa góc nào, không hề có dáng hình xa lạ dư thừa.
Giang Trạm đi về phía ghế sofa, thả văn kiện xuống, mở laptop lên rồi im lặng nhìn hình ảnh trên desktop.
Trong không khí vấn vương mùi hương thảo.
Nhàn nhạt, mờ ảo, cũng rất tươi mát.
Khứu giác Giang Trạm từ nhỏ đã nhạy bén, thậm chí có thể nhanh nhạy nhận ra sự bất đồng trong không khí.
Phòng Nhân ngư mỗi ngày đều sát trùng tiêu độc theo yêu cầu của anh, tuyệt đối không có mùi lạ lưu lại.
Mùi hương thảo dù nhạt thôi nhưng rất mới, không giống như hai ngày trước. Mùi hương thảo của ngày hôm ấy tựa như rượu mạnh khiến người ta đắm say, khiến đầu óc không minh mẫn tỉnh táo nổi. Tinh dầu hương thảo vốn mát lạnh, dù khứu giác của anh có nhạy tới đâu cũng không thấy nó gay mũi.
Giang Trạm gõ gõ mặt bàn, ánh mắt đánh về phòng khách.
Bạch Diễn trốn sau tủ rượu tim đập thình thịch.
Dù không có chứng cớ rõ ràng, cậu nhận ra hình như người đàn ông kia đã phát hiện rồi.
Vừa nãy gấp gáp nên cậu chỉ có thể trốn tạm vào đây. Để có cơ hội trốn ra ngoài, Bạch Diễn không trốn trong tầng 1 mà chọn tủ rượu trên tầng 2, chỉ cần người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-omega-xuyen-den-the-gioi-hien-thuc/242179/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.