- Bảo vệ đâu, vào đưa cô ta ra ngoài cho tôi!
Tiếng cô ả vang lên, khi các bảo vệ vào, Diệp Lạc Nguyên nhìn họ, không để ý cô nói:
- Gọi quản lý tới cho tôi!
- Hừ! Các anh còn đứng đó làm gì? Kéo cô ta ra ngoài cho tôi!
Thật là, Diệp Lạc Nguyên cô chỉ muốn mua vài bộ quần áo thôi, có được không? Trước kia, chủ nhân của thân thể này bị mọi người coi thường cười chê, nhưng cũng đâu đến nỗi bị đuổi đi như cô chứ? Đúng là số cô là số nhọ mà!
Bảo vệ thấy cô ả hét lên liền xông vào định kéo cô đi thì "bụp... bụp... bụp" vài tiếng kêu vang lên, sau đó mọi người nhìn lại thì thấy các bảo vệ nằm lăn ra đất khiến ai cũng tròn xoe nhìn.
Họ biết Diệp Lạc Nguyên cô từ trước đã rất phách lối, lại không nghĩ cô ta dám đánh bảo vệ, xung quanh bỗng nhiên im lặng, chừng khoảng 10 phút sau, một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên trong không khí im lặng:
- Chị, chị sao lại ở đây? Em nhớ chị lắm!
Nói xong, một bóng người chạy tới, Diệp Lạc Nguyên bất ngờ sững sờ, sau đó cảm nhận được mình bị nhéo, cô liền đẩy bóng người đó ra khiến cô ta lạng chạng té nhưng lại rơi vào cái ôm của một người con trai, giọng anh ta lạnh lùng vang lên:
- Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy???
Tuy là hỏi nhưng ánh mắt của anh ta lại khoá chặt vào Diệp Lạc Nguyên, như định sẵn cô là kẻ gây chuyện vậy. Nhún vai, cô không nói gì mà ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-phu-thanh-nhan-vat-chinh/140258/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.