Minh Hào nắm chặt tay nắm cửa rồi vặn nhẹ mở ra. Không gian căn phòng tối đen không một mảng sáng nhưng đâu đó vẫn thoang thoảng hương nước xả quen thuộc của người con gái ấy.
Cậu khẽ bật công tắc đèn cạnh đó. Khi căn phòng sáng lên, cậu thấy chiếc giường màu xám đơn giản của cậu được thay thế bằng một bộ chăn gối màu xanh nhạt có nhiều họa tiết hoa cẩm tú cầu được gấp gọn gàng. Trên chiếc bàn bên cạnh là rất nhiều loại nước dưỡng da mà Minh Hào vẫn thường thấy qua những cuộc gọi video mỗi tối muộn.
Rồi Minh Hào ngồi vào bàn, mở chiếc hộc ra là hàng vạn tờ giấy note đầy màu sắc ghi chằng chịt chữ:
“19/12: Ngày đầu tiên sau khi cậu ấy đi công tác xa. Tôi đã chuyển đến nhà của cậu ấy ở vì…tôi nhớ cậu ấy.”
“27/12: 1 tuần sau khi cậu ấy vắng mặt, chỉ với vài chiếc áo Minh Hào để lại tôi cũng đủ cảm thấy đỡ nhớ mùi hương quen thuộc đó hơn.”. Đọc đến đây cậu vô thức nhìn xuống giường, thấy xếp gọn gàng trên đó là chiếc áo sơ mi của cậu…
…
“5/1: Hôm nay là sinh nhật cậu ấy, tôi chỉ có thể ở bên cậu ấy qua một cuộc gọi ngắn, thời gian này dường như cậu ấy còn không đủ thời gian để ngủ… Tôi còn không thể chăm sóc cậu ấy…”
“13/2: Chúng tôi vẫn liên lạc với nhau mỗi tối dù cả hai đều rất bận, chúng tôi sẽ cùng nhau cố gắng! Tôi rất muốn nói chuyện với cậu ấy nhiều hơn, nhưng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942711/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.