“Ừ, anh cũng hiểu điều em muốn tìm kiếm. Góc đâm của dao rất lạ phải không. Hồ sơ ghi rằng người bảo vệ bị đâm khi hai người đang đứng, nhưng góc độ của chiếc dao này có chút lạ.”
“Con dao bị chếch lên như thể cô ấy đang nằm còn nạn nhân thì đang đứng, còn phần thân dao bị lật ngửa lên, rất không thuận với một người cầm dao.”
“Nhưng vẻ mặt của em trông không phải chỉ vì nhiêu đây mà mừng rỡ?”
“Vâng… Hạ Vân thuận tay trái.”
Minh Hùng há hốc, ngỡ ngàng hỏi:
“Thật sao?! Nếu em có thể tìm được bằng chứng chứng minh Hạ Vân thuận tay trái thì đây chính là một manh mối rất quan trọng.” - Minh Hùng vỗ vỗ vai cậu nói.
“Cảm ơn anh.” - Minh Hào quay sang cảm kích.
Minh Hùng trông thấy gương mặt Minh Hào hốc hác, xanh xao thì lo lắng hỏi:
“Từ hôm qua đến giờ chú đã ăn gì chưa?”
Minh Hào chỉ cười rồi lắc đầu.
“Làm sao em có thể có tâm trạng ăn uống được khi mà từng phút trôi qua là từng giờ Hạ Vân đang chịu khổ…”
Minh Hùng thở dài rồi đánh một cái vào đầu cậu:
“Điên à, chú như vậy thì vài ngày nữa ngất đi còn phải tốn nhiều thời gian hồi phục trong bệnh viện hơn nữa đấy! Đi, hôm nay anh đãi chú ăn!”
Không đợi Minh Hào đáp lời, anh liền thanh toán hai ly nước rồi lôi cậu đi.
Khi hai chiếc xe của họ vừa đi khỏi thì từ trong góc có một người đứng từ xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khi-nu-pho-giam-doc-tung-don-phuong-toi/2942709/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.